Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2008

1 GIO KHUYA....



1 giờ đêm..vừa về nhà..đuối...dạo này ăn chơi dữ wá..fải tu lại 1 thời gian thôi...(mà cg hết xiền để chơi tiếp rồi:)...đành chịu đưng đến..thứ 2 tuần sau, có lương sẽ quậy tiếp ^_^

Lướt blog..as usual..bắt gặp 1 entry của bạn..víêt cho mình..lần này branding hơi lố đó nghen bạn P, anyway, thks so much...(mà sao bà cũng rãnh thế nhĩ?)...đc rồi để chủ nhật này sẽ invite bà đi xem film nhé:) (chết chưa, lại có xu hướng ăn chơi rồi:) haha, nice weekend mọi ng nha:)

Hôm qua trong 1 cuộc điện thoại lúc nửa đêm, làm tốn của 2 đứa mỗi đứa 15K đồng ( cũng may gọi buổi tối và cùng là Mobi đó nha, haizzzz , ước gì tui với ông xài S-fone couple gọi cho đỡ tốn tiền haizzzz.. lần nào cũng tốn tiền ông quá, tui gọi lại thì tốn tiền tui hic.. ), bạn Việt đã nghẹn ngào hỏi bạn Phúc tại sao lâu rồi chưa viết cái blog nào cho bạn Việt nữa, mà toàn nhắc về ex-bf làm bạn ấy đau khổ Cho nên hôm nay quyết định viết thêm 1 cái blog cho bạn Việt, để bạn ấy vui, không thì bạn ấy bỏ ăn mất ngủ, không làm việc được khiến cho Skin-Cleansing của Unilever không hoạt động được, kết quả là hàng triệu người dân Việt Nam sẽ phải chịu cảnh.. ở dơ vì không có sữa tắm để tắm hic.. Vì hậu quả nghiêm trọng của sự việc, nên hôm nay mình sẽ viết về bạn Việt đẹp trai nhà ta tiếp, following cái entry tình cảm thắm thiết hôm trước

Việt của mình ( viết vậy cho nó tình cảm, cắn răn đau khổ viết 2 từ "của mình" hic.. ) là 1 người hết sức chu đáo. Mình phát hiện ra chuyện này lâu rồi, nhưng xúc động đến mức phải viết blog thì phải kể đến chuyện xảy ra giữa 2 đứa mình ngày chủ nhật vừa qua

Sáng chủ nhật, 1 ngày đẹp trời hiếm hoi mình không bị đánh thức bởi tiếng ồn kinh dị từ các công trình xây dựng gần nhà. 10h sáng, dt reng ầm ĩ. Mình dù buồn ngủ nhưng bản chất nhiều chuyện nên nghe dt là ngồi bật dậy nghe máy liền

Việt ( lảnh lót ): Đi đánh bài bà ơi. Ra quán Gió đánh bài cho mát bà ơi, ở đó sông nước gió cây, cảnh lãng mạn lắm
Mình ( lảnh lót theo ): Ông có khùng không, giờ này đi đánh bài, tui đang ngủ, mới đi ngủ ( ghi chú của người viết: mình thức đêm ngủ ngày, 10h sáng là giờ mình mới vừa chợp mắt hehe.. )
Lát nữa tui có hẹn với con Vi rồi
Việt: Kêu nó đi với bồ nó đi. Bà gọi nói nó khỏi qua đi. Vậy nha. 30 phút nữa tui tới nhà bà
Mình ( hoảng hốt ): Ê ông để cho tui suy nghĩ chút đi
Việt ( nhỏ nhẹ dịu dàng ^^ ): ờ suy nghĩ đi, lát nữa tui gọi lại
................................................................................

Chiều 1 buổi chiều mát mẻ hiếm hoi trong tháng, mình đang hí hửng đi ngủ trưa để tối đi coi phim ( với Việt ) thì lại nghe giọng ổng lảnh lót

Việt: 4h chiều đi ăn phá lấu không? ăn phá lấu xong rồi đi coi phim luôn. Bà chạy xe tới Phan Đăng Lưu đi rồi đi chung
Mình ( nhõng nhẽo.. ặc ặc.. bệnh lâu ngày khó trị đây nè hic.. ) : Ông qua chở tui đi, tui làm biếng quá à. Tui không thích đi xe hic.. qua chở tui đi. Tui đang chuẩn bị đi ngủ trưa, làm biếng lắm
Việt: không được, tui có hứa chở đứa bạn đi chung rồi. Bà chịu khó đi xe đi.
Mình: Thôi không đi đâu
Việt: Để tui hỏi nó coi nó có tự đi được hông. Bà ngủ trưa đi. Có gì 4 giờ bà ngủ dậy tui nhắn bà biết nha
Mình: Bạn ông đứa nào mà nhõng nhẽo quá vậy. Kêu nó tự đi đi ( haizzz thông cảm bạn Phúc tự nhiên trở nên đỏng đảnh hic.. )
Việt: hình như bà cũng đang nhõng nhẽo mà ta ( câu này làm mình mắc cười đến khỏi ngủ trưa hôm đó luôn, tại cứ ôm gối cười miết, mình dễ cười dzậy đó ) Bà đừng lo, nếu bà sợ thì có gì coi phim xong tui đưa bà về

.....................................................................
4.45 pm: Mình mê ngủ nên hông có đi ăn ph
á lấu. Mìng đang chuẩn bị để chạy tới Cinebox Cộng Hòa thì dt lại reng


Việt : Sao rồi? Chuẩn bị đi chưa?
Mình ( cười sung sướng ): Giờ đi nè

Bạn Việt của mình lúc nào cũng vậy hết đó, hẹn mình đi đâu cũng cẩn thận gọi trước để coi mình chuẩn bị xong chưa, chuẩn bị đi chưa, chu đáo vậy đó

5.20 pm: Mình đến rạp chiếu phim trễ hic.. ( có lần ai nói với mình, sau này chắc đi đẻ mình cũng đi trễ quá, tại chưa lần nào mình đến đúng giờ huhuhu.. hông chịu hông chịu, vậy lọt con tui giữa đường sao huhu.. )

Đến nơi thì đã thấy bạn Việt và bạn Trí ( bạn của bạn Việt) ngồi trên bậc thang của nhà hát chờ mình rồi. Việt đã mua đầy đủ nước uống, snack và vé luôn rồi, mình chỉ có việc tung tăng đi dzô coi phim thôi. Sướng chưa, đi chơi với người khác sao được vậy đúng hông hihihihi..

Vô rạp phim, bạn Việt đứng ở ngoài hàng ghế nhìn hoài mà không chịu vô. Mình hỏi sao vậy, bạn ấy nói : "Coi người ngồi bên kia là nam hay nữ, để tui cho bà vô trước hay tui vô trước" tại lúc đó trong rạp tối đến mức hông thấy đường để đi luôn. Cuối cùng thì nhìn ra là nam cho nên bạn Việt vô trước, mình vô sau, chuyện nhỏ xíu nhưng cũng thấy là bạn ấy rất chu đáo, Việt nhỉ

Sẵn nói luôn về cái phim hic.. 1 phim thuộc thể loại tình cảm tâm lý khoa học viễn tưởng hàng động biến thái và điên khùng. Coi xong phim 3 đứa nhìn ngu ơi là ngu, không có cách nào diễn tả được tâm trạng của cả 3 hic.. Kinh nghiệm rút ra, và đã nói lại với Việt "không coi 1 phim vì không còn phim gì khác để coi" Nhưng được cái ngồi trong rạp cùng tám và chửi phim với nhau cho nên không đến mức chán lắm

Bạn Việt biết bạn Phúc vừa nghỉ việc nên lúc nào bạn Phúc kiên quyết đòi trả tiền vé cũng chỉ lấy 1 phần thôi, để bạn Phúc khỏi áy náy thôi, tốt lắm. Thậm chí đi ăn với cả nhóm mà hùn tiền chung thì bạn ấy cũng đòi trả lại cho mình nữa. Đi coi ca nhạc, mình nói vé mắc mình không đi, thì bạn ấy sẵn sàng tài trợ cho mình luôn ( nhưng mình vẫn hông đi tại vì thiếu tiền người ta mình sợ lắm, lỡ đâu sau này buồn buồn ổng đòi mình trả nhiều hơn thì sao, đúng hông? Hoặc là hông trả bằng tiền, trả bằng.. tình thì mình có mà cắn lưỡi quyên sinh hic hic )

......................................................................

Thui tường thuật 1 ngày như vậy là đủ thấy bạn Việt chu đáo thế nào rồi, viết nữa bạn Việt đọc được lại khóc nức nở vì cảm động mất, tội bạn ấy lắm, rồi bạn ấy xúc động quá không làm việc được nữa, Lifebouy hông có ai bán. Vì sự sạch sẽ của hàng triệu người dân Việt Nam, Việt ơi Phúc viết đến đây thôi nhé


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét