|
Tự hỏi bao giờ tôi bước qua được em…
Vẫn buồn…vẫn Đà Lạt…vẫn em…
THÀNH PHỐ SƯƠNG
Tôi chết trong em bao giờ
Mỗi sớm sương bay thành phố mơ
Nỗi nhớ lang thang chiều mùa đông
Mùa đông dài đến vạn ngày.
Đong mãi cơn đau tôi dài
Mưa gió đi ngang vùng mắt ai
Tôi vẫn say như ngày em xa
Cạn mưa rồi đến ngày tàn.
Như khói bay vòng những chiều nắng phai
Mùa thu xếp áo gió cuốn then cài
Mưa nắng 2 mùa 2 mùa nhớ quên
Em đã xa xôi những muôn trùng mây.
Bên núi bên đồi ôi thành phố sương
Lời ca rũ lá mưa xóa mưa nhoà
Mưa xóa mưa nhoà trăng vàng cút côi
Em đã mây trôi những muôn trùng xa.
Biển khơi phía sau người không ngoái lại
Chỉ có sương chan hòa ban mai
Tôi đi tìm đời tôi những chuyến xe
Đi cho trọn trời đất xót xa.
Em ra di không quay mặt lại...
Trả lờiXóaĐể nơi đây anh mãi ngóng chờ
Chờ mãi chờ hoài bóng hình ai?
Rồi một ngày anh chợt nhận ra
Bóng hình ấy vẫn còn đâu đây...
troi oi, thi sat nut roi ma may nguoi nay con ngoi o day lam tho & triet li ve "buon & doi" nua, ranh we may ban ui, rang thi cho tot nghen, hong thui tu "buon in ILLUSION" thanh "buon in FACT" la thua do nha.
Trả lờiXóaGood Luck to U !
dung mai van vuong nhung gi la dau kho, de dong doi lang le cuon troi ta!
Trả lờiXóa